Tờ *** đô và cái kết xứng đáng cho tinh thần phục vụ từ tâm!

Tiếp nối tâm sự của chàng phục vụ Việt Nam nơi đất khách, kể về cặp vợ chồng già lo sợ phải xa nhau những ngày cuối đời do ông không may phát hiện mình bị K. Ấy thế mà, may mắn thay, họ vẫn còn cùng nhau quay trở lại quán ăn nơi chàng phục vụ làm việc và gửi tặng tờ *** đô, giá trị đến mức có thể quay trở về Việt Nam mở quán kinh doanh.

series 1001 tình huống nks

"26/03/2023. 23:44:07 PM. Được viết từ Saint Lucia (eastern Caribbean)

- Hiện tại mình khá lười, nhưng cảm thấy hôm qua mình đã không viết diary, và mọi thứ cứ thế nếu trôi đi thì mình sẽ tiếc nuối lắm. Vì cũng nhiều điều xảy ra mà. Vậy nên ngồi dậy và lôi laptop ra để viết vài điều…

Chắc sẽ kể cho bạn nghe về tối qua, ông bà ấy (vợ chồng vị khách lớn tuổi có chồng bị ung thư) đã đến gặp mình trước khi về. Bạn biết không, mình đã có thể thở phào và bớt lo lắng khi gặp lại ông ấy. Bởi mình cứ luôn nghĩ rằng có vấn đề gì đã xảy ra với ông ấy hay không? Và mình vui khi thấy ông vẫn khỏe, tinh thần cũng đã tốt lên nhiều. Mình đã gặp và trò chuyện với ông một hồi lâu. Không còn những suy nghĩ tiêu cực nữa, ông nói rằng ông muốn tới Việt Nam, muốn đi du lịch Việt Nam một lần trong đời, nhưng luôn ngờ vực về sức khỏe của mình, giống như là ông đã dự tính sẵn những gì sẽ xảy ra với ông vậy.

Câu chuyện cứ thế tiếp diễn một hồi lâu, và kết thúc bằng tờ *** đô mà bà và ông cho mình. Đó là tình yêu, là sự hài lòng về dịch vụ theo mình nghĩ. Còn bạn biết ông bà nghĩ sao không? Bà ấy nói rằng: "Giữ nó đi, một ngày nào đó mày hãy mua 1 cái chảo, hay góp 1 phần để mua gì đó, sẽ có đủ tiền để mày có một nhà hàng riêng cho mình."

Oh thì ra ông bà vẫn còn nhớ điều mình có nói khi gặp ông bà: là mình muốn quay về Việt Nam để mở nhà hàng riêng lập nghiệp. Mình vui lắm. Đối với vị trí của mình mà nói thì cho dù là 1 đô la khách tặng cũng là điều quý giá, mình rất trân trọng điều đó.

Một hồi lâu sau, cũng đã đến lúc chia tay ông bà ấy. Trước khi về phòng ông cứ nắm tay mình thật chặt. Nói sao ta, có lẽ là lần đầu mình cảm nhận được tình yêu của khách đối với 1 thằng bồi bàn, những điều mà chỉ có thể cảm nhận từ sâu trong lòng mình. Vậy đó, như thế thì mình mới không cảm thấy thời gian trôi lâu hơn hôm qua, và niềm vui cũng dần dần trở lại cho cả hai, mình và ông bà.

=> Ông bà ấy đã thực sự làm cho mình thay đổi cách nhìn về sự kết nối giữa khách và phục vụ. Đôi khi mình quá áp lực về gia thế của khách, đôi khi tự áp lực bản thân về quy trình và quên đi điều gì là cần thiết nhất và làm sao để khách quay đi nhưng sẽ mang đi 1 phần ký ức về 1 phục vụ xa lạ. Đối với mình thì bài học từ nước mắt luôn là thứ khắc sâu vào tâm trí khó có thể quên được. Và mình nghĩ, yêu nghề thì rồi 1 ngày nghề cũng sẽ không phụ mình.

*** (Trích từ nhật ký chính mình nên có thể nhiều từ ngữ mang tính cá nhân và tôn trọng suy nghĩ ngay lúc mình viết nên có gì bạn thông cảm ạ) *** ./.

Thế là đã có cái kết đẹp cho sự phục vụ từ tâm của anh bồi bàn trẻ tuổi, mang trái tim chân thành của nhân viên kết nối trái tim kỳ vọng của khách.

Câu chuyện được bạn Cảnh Nguyễn viết tiếp sau chia sẻ “vị khách ung thư và câu nói khiến chàng phục vụ ngẫm về nghề” đăng ký tham gia cuộc thi kể chuyện: “1001 tình huống Nghề Khách Sạn” đang diễn ra sôi nổi trên fanpage Nghề Khách Sạn. Nếu may mắn, tác giả bài chia sẻ sẽ nằm trong danh sách thí sinh đạt giải theo công bố từ ban tổ chức.

Bạn cũng có câu chuyện, tình huống hay muốn chia sẻ - hay thích thú tìm đọc những bình luận ý nghĩa về tâm sự thực tế khi làm nghề, click vào đây và kéo xuống phần bình luận của bài viết để tham gia thi hay tìm kiếm câu chuyện mình thích nhất nhé!

​Ms. Smile

Tờ *** đô và cái kết xứng đáng cho tinh thần phục vụ từ tâm!
4.5 (585 đánh giá)
KIẾM TIẾN VỚI HOTELJOB.VN