[Xả cuối tuần – 08] Có cần vỗ tay cho chúng ta, những con người đi làm bao năm vẫn không dư đồng nào?

Chuyện 8, chuyện tâm sự, chuyện cà khịa là 3 chuyện mới xuất hiện trong bài viết chuyên mục xả cuối tuần - 08. Cộng đồng hãy đón đọc để xem có thông tin gì thú vị nhé!

► Chuyện vui

Mở đầu cho xả cuối tuần số này có khá nhiều chuyện vui, chủ yếu là việc nhân sự nghề khoe khéo những món quà được khách tặng:

xả cuối tuần 08


Có uống thì phải có ăn:

xả cuối tuần 08

xả cuối tuần 08


Hết bánh mì Việt Nam đến hẳn đồ ăn Nhật:

xả cuối tuần 08


Có những điều còn quý hơn cả tiền tip:

xả cuối tuần 08

xả cuối tuần 08

 

Để được khách trân quý như thế không khó đâu bạn ạ!

xả cuối tuần 08


xả cuối tuần 08


“Lầy chịu hổng nổi” với team F&B này:

xả cuối tuần 08

Ảnh cắt từ clip được chia sẻ trên Group Nghề khách sạn – Tâm sự


► Chuyện mếu

Mới sáng mà, ai chơi kì vậy…

xả cuối tuần 08


Liệu có vỗ tay nổi hông?

xả cuối tuần 08

Và lý do được đưa ra là đây:

xả cuối tuần 08

xả cuối tuần 08

xả cuối tuần 08

 

Chuyện này đúng là phải mếu thật! Ở giai đoạn mới làm ra tiền, bạn có thể muốn mua sắm nhiều thứ, nhưng dần dần, bạn cần có kế hoạch tiết kiệm để thực hiện những dự định trong tương lai. Bước sang cột mốc tuổi 25 hay 30 – nếu không có “của để dành” chắc chắn bạn sẽ cảm thấy hối tiếc và tặc lưỡi bảo: “giá như…”.


► Chuyện cần tư vấn

Với câu hỏi của bạn này, cộng đồng sẽ tư vấn thế nào?

xả cuối tuần 08

 

Sẽ nghe theo ai đây?

xả cuối tuần 08

 

xả cuối tuần 08


► Chuyện “8”

xả cuối tuần 08

 

Muôn hình vạn trạng bad review:

xả cuối tuần 08

 

xả cuối tuần 08

 

xả cuối tuần 08


► Chuyện tâm sự

Tâm sự của một bạn sắp “rời cuộc chơi”:

“Hôm nay là ngày làm việc cuối của em rồi các anh chị tiền bối ạ. Em làm lễ tân từ hồi sinh viên năm 2 chuyên ngành quản trị khách sạn. Giờ tốt nghiệp rồi thì em bỏ ngành luôn. Em làm khách sạn nhỏ nhỏ ở Đà Nẵng. Kinh nghiệm hay tuổi nghề em chưa nhiều nhưng em gặp cũng đủ loại người phết.

Hồi mới vào làm em như con thỏ ý - thấy khách là sợ phết. Giờ thì đỡ rồi, mấy anh chị làm chung hay chửi vui em là “thứ nghiệp chướng” - khách nào cũng cà khịa được.

Nhờ làm khách sạn em mới được thay đổi cái nhìn về mọi thứ. Chẳng hạn như trước gặp khách Trung là sợ lắm, nghĩ họ này kia. Nhưng ai ngờ hầu hết dễ thương lắm. Những người trẻ đi tự túc nói tiếng Anh rất tốt, người già đi đoàn thì dễ tính cực kì. Hay bây giờ nhìn mấy gặp LGBT thì máu hủ em nó lại nổi lên - chứ không thấy kì lạ như trước nữa. 

Có ai từng bị khách xông vào tận quầy đánh chưa ạ? Mùa hè năm nay em vừa bị 1 đoàn khách Việt hù vì khách chưa thanh toán nên chưa trả cmt. Đứng nói hồi xong vào phi cước luôn, đồng nghiệp em bị cào xước da đứng ngu người, xong sếp mua kem cho ăn an ủi tí. Mùa hè thì ôi thôi mùa hãm... lên ngôi.

Nhưng em cũng nhớ những vị khách dễ thương cho đồ ăn hay vài 1 - 2$ tip không hiểu sao vui cực ý.

Nhờ làm lễ tân em mới bớt nóng tính (mặc dù thi thoảng vẫn muốn solo khách) nhưng em đã kiềm được. Hihi - Chúc các anh chị theo nghề này luôn tìm được niềm vui nơi mình làm việc!” (Chia sẻ của N.K.L)


Còn đây là tâm sự của một bạn về công ty cũ, sếp cũ:

“Trong cuộc đời ai cũng phải trải qua vài công ty, có công ty tốt, có công ty "âm binh, hột vịt lộn". Mình thì cũng trải qua vài công ty rồi, tất nhiên cũng gặp công ty biết đối xử tốt nhưng cũng có công ty khốn nạn, chèn ép, tính toán.

Mình vừa nghỉ việc ở công ty cũ được 1 tháng và mình cảm thấy quyết định của mình khá sáng suốt, cảm thấy được tự do vãi, như vừa thoát khỏi cái nhà tù vậy, nhưng chẳng hiểu sao bây giờ mình thấy nhớ sếp cũ quá, người sếp suốt ngày kiếm chuyện chửi mình (mình từng bị ám ảnh vì sếp chửi, đêm nhắm mắt cũng nghe tiếng sếp bên tai) nhưng giờ nghỉ việc rồi thấy nhớ tiếng nói đó nhưng lại không được nghe, giờ mình làm gì cũng chẳng ai nói mình nữa, làm đúng làm sai cũng chẳng ai nhắc nhở như trước. Mình vào công ty và được làm chung với sếp trong bao nhiêu lời đồn và hù dọa rằng là "chết mày rồi con, gặp phải sếp khó" đúng thật là sếp khó, tính tình thì cũng dở dở ương ương nhưng lại sống rất tình cảm, luôn luôn bao bọc và che chở cho nhân viên của mình, sếp dạy mình từng cái nhỏ nhất như xếp/ủi khăn, dạy mình cách quản lí nhân sự sao cho hiệu quả, dạy mình cách bảo quản công dụng cụ ngăn nắp, dạy mình cách ăn nói sao khi đi muộn bị GM gọi lên tâm sự, dạy mình cách trả lời phỏng vấn khi được lên cấp và cũng chính sếp là người bỏ qua bao nhiêu lời nói để bất chấp đưa mình lên chức mà với độ tuổi của mình lúc đó là không thể.

Nhưng chỉ một vài lần cãi nhau với sếp mà mình nản chí, không muốn làm ở môi trường ở đó nữa, một phần là công ty làm ăn như cơm nguội và một phần là tính mình tự ái cũng cao nữa nhưng phần lớn là do công ty, mình biết còn tự ái thì càng không phát triển được nên mình đang hoàn thiện bản thân hơn, lúc mình nghỉ mình phải viết đơn lên xuống 3 - 4 lần vì sếp không cho mình nghỉ (sếp nói cứng lắm) xong rồi tối về vẫn nhẹ nhàng nhắn tin khuyên mình ở lại làm, giờ nghĩ lại những ngày đó nhớ sếp quá nhưng chắc chắn mình sẽ không quay lại đó đâu. Không biết trong nhóm có bạn nào như mình không nhỉ?”. (Chia sẻ của T.K.M)


► Chuyện “cà khịa”

Cà khịa khách bằng “thủ thuật” thế này khiến nhân viên vui, khoái chí nhưng “cơ lại làm khổ cô lao công thôi”:

xả cuối tuần 08


► Tranh hài nghề khách sạn

Điều ước gì của nhân sự nghề khách sạn khi thấy sao băng…

xả cuối tuần 08

 

Có thể bạn chưa xem: [Xả cuối tuần – 07] List 1001 lý do xin đi trễ chất nhất nghề khách sạn

Ms. Smile tổng hợp

(Nguồn Group FB Nghề khách sạn – Tâm sự + Fanpage Nghề khách sạn)

Tags:
[Xả cuối tuần – 08] Có cần vỗ tay cho chúng ta, những con người đi làm bao năm vẫn không dư đồng nào?
4.6 (016 đánh giá)
KIẾM TIẾN VỚI HOTELJOB.VN